BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 247

— Cái sáng nay.
Mụ ép chặt vào người anh.
— Chồng đang nhìn đấy.
— Em kể hết với lão rồi. Sau cuộc nhảy em sẽ vào toilet. Đến với em

nhé!

Anh tưởng mình nghe lầm. Trên môi nữ công tước chờn vờn một nụ

cười dửng dưng, kiêu kỳ. Mụ giữ thân hình rất thẳng, uy nghi, xa vời. Chỉ
riêng cái mu rùa đang sống cuộc sống riêng của nó, phập phồng xoa lên
bụng Alan.

— Em đợi đấy nhé! - mụ nhắc lại, mặt vẫn lạnh lùng xa xôi.
Alan đưa mụ về tận bàn. Mụ nhặt chiếc xắc dệt chỉ bằng vàng đi ra cửa,

không nhìn vào ai. Louis Goldman vồ lấy tay Sarah đang về chỗ ngồi.
Hamilton Price Lynch, lập tức tóm ngay cơ hội để chiếm luôn chiếc ghế
của nữ công tước.

— Tôi muốn thưa chuyện với ông, ông Pope.
Alan hoảng hồn, lắp bắp:
— Ngay tại đây?
— Không. Đêm nay ông đừng đi đâu. Tôi sẽ phôn.
Lão nở nụ cười rạng rỡ với bà vợ. Mụ đang dán mắt vào lão trong lúc

vẫn giả bộ lắng nghe Victoria Hackett huyên thyên những chuyện tào lao.

Đột nhiên ánh sáng tắt ngấm. Các bậc mày râu vội ghì chặt lấy vũ nữ

không phải vì âu yếm mà là để ngăn chặn những bàn tay vô danh lợi dụng
bóng tối giật mất các đồ nữ trang quí giá. Gil Houdin hiện ra giữa vinh
quang ánh đèn chiếu sáng rực.

— Thưa ngài chủ tịch... Thưa các bậc hoàng thân, công chúa... Thưa quí

công tước. Quí bà, quí cô, quí ông...

— Trò xiếc mở màn! - Sarah thì thầm. - Hamilton bảo anh cái gì?
Cesare hôn tay Julie Goldman vừa được lão đưa về chỗ ngồi. Alan ngán

ngẩm nghĩ đến Mandy Saran đang đợi trong toilet.

— Alan, anh nghĩ gì?
... Quý hóa thay tấm lòng ưu ái họ, cứu giúp họ... những tấm lòng

vàng... - Gil Houdin vẫn tiếp tục... - khẳng khái... bán đấu giá... thay mặt tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.