BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 256

trống hát một bài “Blues" , Alan cay đắng nghĩ rằng cô gái trẻ đang bám
vào tay anh một cách buông thả này lại là người thừa kế một trong những
ngân hàng lớn nhất hành tinh này. Nếu thêm vào cái của anh nữa thì mọi
nỗi bất hạnh sẽ đến với anh từ đó.

— Cô đã có chồng chưa, cô Sarah?
— Chưa!
— Vì sao vậy?
— Em chưa bao giờ tìm được ý trung nhân.
Nàng liếc mắt nhìn thấy Alan mỉm cười.
— Kỳ lắm hả?
— Cô nói về hôn nhân như một sự tương quan lực lượng.
— Chớ không phải hôn nhân là một trong những mối tương quan đó ư?
— Không! Nếu như người ta tin cậy lẫn nhau.
— Anh, anh tin ở người đời hả?
— Tin chứ!
— Và anh sẽ không lấy làm hối tiếc về điều đó chứ?
— Có chứ. Hầu như lúc nào cũng hối tiếc.
— Vậy mà anh cứ tiếp tục tin?
— Xin hãy coi đó là bản tính của tôi.
Ham Burger có cho bắt anh bỏ tù chiều nay hay ngày kia? Anh thầm

cảm ơn cái trò liều lĩnh man rợ của bọn quỉ sứ đã lại cứu anh ra khỏi một
cảnh ngộ quái ác nữa nếu không, không một xu dính túi anh lấy đâu để trả
tiền một bức tranh mà anh không hề mua. Việc Marina cặp kè với Hadad
xuất hiện làm anh sững sờ, chỉ mấy giờ trước đây thôi, sự việc xảy ra khiến
anh cơ hồ muốn khuỵu xuống, nhưng khoảng giữa những lúc đó, anh đã
gặp Terry. Chỉ trong mấy phút, việc thâm nhập vào cuộc đời của một đôi
mắt xám và suối tóc hung màu tro làm sao có thể xóa sạch đi được những
chuyện đã xảy ra trước đó - và làm sao Marina có thể đến tận xứ Cannes
này để dự vào lễ hội từ thiện trong lúc 8 ngày trước đó, nàng chưa hề bước
chân ra khỏi làng Greenwich và cũng chưa bao giờ biết rằng có một nước
Pháp tồn tại trên bản đồ địa cầu?

— Bắt được tại trận nhé, Alan, anh ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.