BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 277

— Ông không hề nghĩ cho rằng tôi có quá ít thời gian từ khi ông gửi vốn

đến nay.

— Tôi không thích mọi chuyện kéo dài. Nếu tôi đọc trên báo không thấy

dấu vết của cái O.P.A trước 48 tiếng đồng hồ là tôi từ chối.

Ham Burger mỉm cười, ngọt nhạt:
— John, John... Xin ông tin rằng mọi việc sẽ được giải quyết dứt khoát

trước thời hạn ấy.

Newton lạnh lùng đáp lại:
— Tôi cũng cầu mong cho chúng ta như vậy.
Hamilton rút ra khỏi cuộc tiếp xúc, mặt bệch ra như tờ giấy. Lão theo

cầu thang trèo lên tầng lầu 7 và bấm chuông liên hồi trước cửa phòng 751:
Alan Pope không có nhà.

***

Y phục bảnh bao, mặt mày nhẵn nhụi, chiếc mũ lưỡi trai sụp xuống tận

mắt trông thật diện, Serge bước hai bước đến gần Arnold Hackett:

Thưa ông Hackett, mời ông lên xe.
— Không, không. Cảm ơn anh tôi chỉ lên trên sân rời thôi.
Serge gọi to:
— Phục vụ đâu! Bày bàn trên sân rời cho ngài Hackett nhé.
Một ngày thật đẹp. Lũ trẻ con đang nô giỡn trong bể bơi được sự giám

sát chặt chẽ của các bà vú và đám vệ sĩ. Hackett ngồi xuống giữa hai chiếc
bàn đã có mấy bà người Anh đang dùng trà buổi sớm. Lão ta bận chiếc
sơmi vét màu sặc sỡ, tà áo phủ trên chiếc quần soóc carô màu hoa cà. Đã từ
lâu, lão có thói quen thức dậy vào hồi 6 giờ sáng kể cả trong trường hợp
đến 4 giờ sáng mới đi nằm. Lão mở tờ Herald Tribune còn thơm mùi mực
ra, chậm rãi nhìn theo một cô gái người phương bắc to lớn đang tiến về lối
bể bơi, mình vận chiếc áo choàng khi đi tắm, mắt lấp sau đôi kính đen to
tướng. Victoria nhức đầu, đang ngủ. Mụ không chịu thức dậy trước buổi
trưa. Lão ngoảnh đầu sang trái, nhìn về phía tiền sảnh phía tây, đếm các
tầng lầu, nhận ra ô cửa sổ phòng Marina đã mở rộng. Việc nhìn thấy nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.