BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 284

— Cho tôi cà phê, nước cam, trứng rán.
— Tên em là gì?
— Marion.
— Bọn mình có biết nhau không nhỉ?
— Tôi không rõ - Tôi chưa bao giờ gặp anh.
— Xin nhắc lại là cô đang nằm trong giường tôi.
— Ngoan nào, gọi cà phê đi!
Cesare cố kiên nhẫn:
— Nghe đây, cô xuống quầy mà lấy. Tôi đang bận, tôi có người hẹn,

phòng tắm ở bên cạnh ấy!

— Uống cà phê xong, tôi còn muốn ngủ thêm. Tôi buồn ngủ quá.
Hắn đi ra lối cửa, kéo rộng tấm mành. Ánh mặt trời ùa vào phòng.
— Marion, tôi cần đến căn buồng này của tôi, tôi nói thật dấy. Tôi chờ

người của tôi đến mà, Marion.

Hắn kéo phắt đống chăn xuống, khi nhìn thấy thân thể cô, hắn thấy

chẳng có gì đáng hối hận khi ăn nằm với cô.

— Nói đi, Marion... cô và tôi?
Hắn nâng cằm cô lên và buộc cô phải nhìn hắn. Không, đúng thật rồi,

hắn chưa bao giờ gặp cô, hắn còn nhớ nổi điều gì nữa.

— Để cho tôi ngủ. Tôi mệt lả cả người ra đây!
— Hỏi thật nhé: bọn mình đã làm tình với nhau chưa?
Tiếng điện thoại rọt rẹt khiến hắn giật mình.
— Vâng, Tôi đây!
— Cesare à?
— Đúng.
— Ông nhớ tôi chớ?
— Hamilton Price Lynch.
— Vâng.
— Tôi có việc muốn nhờ ông.
— Tôi nghe đây.
— Cũng như lần mới rồi ấy. Ông còn nhớ chứ?
Casare thở ra nhẹ nhõm, ngừng một lúc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.