BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 295

giới hạn để nắm lấy tay nàng. Cùng với Gwen, lúc này đang đọc một tờ họa
báo, họ nhai nghiến ngấu những tấm bánh kẹp patê uống vang đỏ, mỗi
miếng nuốt xong lại nhào xuống bơi rồi lại leo lên phơi nắng. Cái giải nước
biển giữa hai hòn đảo Saint Marguerite và Saint Honorat lúc nhúc những
tàu thuyền đủ mọi trọng lượng chẳng khác gì một đường phố đầy xe vào
giờ cao điểm.

Nước trong văn vắt. Dưới sâu tám thước, người ta nhận ra được trên nền

cát óng ánh là những vỏ ốc xà cừ chung quanh lượn lờ những chú cá nhỏ
màu bạc vun vút lao đi rất nhanh bất ngờ. Giờ khắc thiêng liêng của giấc
ngủ trưa từ những con tàu bên cạnh, tiếng nhạc phát ra từ đài bán dẫn. Sự
thanh bình, ánh nắng và ánh sáng. Bàn tay Alan vô tình sát đến bên tay
Terry. Khi còn cách chừng một milimét, nó ngập ngừng dừng lại. Giờ phút
thật tuyệt diệu. Alan sợ làm tan biến mất giờ phút đó. Về phía anh, dục tính
kích thích mạnh hơn.

Anh nắm lấy những ngón tay nàng bằng đầu ngón tay mình. Nàng hơi

bóp khẽ. Rồi những bàn tay của họ tìm nhau, xoắn vào nhau, xiết chặt lại,
hai làn da như dính vào với nhau không muốn rời ra nữa. Cả hai người
không ai để ý tới một chiếc xuồng máy màu xanh giảm bớt máy đang đến
gần chỗ họ, cách không đầy 5 thước.

Terry tay vẫn không rời Alan, nói với Gwen:
— Cho chúng tôi tới tắm phía bên kia đảo.
Người thủy thủ đang gà gật trên tờ họa báo vội bỏ báo xuống và mở

công tắc điện. Anh ta lượn ngoắt ngoéo giữa vô vàn thuyền buồm đang
chao đảo trên mặt nước biển êm ả lóng lánh mặt trời và trong suốt. Khi
vượt qua được lối đó, anh lái sang trái làm bất ngờ vọt lên một tia nước và
dận ga.

Trên mạn chiếc Riva màu sắc lẫn với màu nước biển, Marco đặt tay lên

cánh tay của Salicetti:

— Đợi chừng 5 giây nữa và nhẹ nhàng đuổi theo chúng.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.