BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 30

Mặt Murray thoáng một nét rung nham hiểm.
— Lúc này ở Tokyo là 23 giờ 22.
— Thật à? Đúng hả ông?
— Bannister, anh làm tôi hoàn toàn thất vọng. Mỗi tháng anh lĩnh bao

nhiêu?

— Khoảng 2.200.
— Lớn quá nhỉ!
— Tôi có hai mươi mốt thâm niên.
— Nhiều quá đấy!
Bannister cứng người, anh vừa nghe tuyên án tử hình.
— Xin báo trước cho ông biết: Ông phải trả giá đắt cho mà coi. Ông

không có lý do gì. Tôi có luật sư. Tôi không như Alan Pope đâu nhé! Ông
chê trách tôi về cái gì nào? Nói đi, tôi nghe đây.

— Ra ngay. Murray nói cộc lốc. - Thái độ xúc phạm của anh đáng bị

khiển trách.

Bannister những muốn ôm chầm lão mà hôn hít: Lão dọa khiển trách

nghĩa là lão chưa tống đi.

— Thưa ông Murray...
— Ra!
— Mới sáng sớm tôi đã có chuyện rẳc rối với mụ vợ, thành ra...
Anh tóm chặt tay Murray lắc lấy lắc để trong một cử chỉ không định

trước. Murray tức đỏ bừng mặt cố gỡ ra. Bannister buông tay, mỉm cười
dàn hòa rồi rón rén lủi ra. Ngoài hành lang, anh ta nhảy cỡn lên như một
chú dê con: thoát được lần này.

***

Lúc sắp thử một lần nữa, anh thấy hình như tim đã rụng mất tăm. Muốn

biết chắc chắn, anh chỉ cần vào chi nhánh này nữa - Burger đặt tất cả mười
hai chi nhánh ở New York - ghi tên mình vào tấm séc lĩnh 1.000 đôla rồi đi
ra thật đàng hoàng. Nhưng anh không điều khiển nổi đôi chân nữa. Đứng
sững dưới đường Alan lo sợ nhìn các bức tường đáng gờm của chi nhánh
ngân hàng Burger ở phố số 8. Lần đầu đã gặp may. Lúc này, chắc họ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.