BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 31

thấy được sự nhầm lẫn, bắt anh bỏ tù. Anh lầm bầm cầu nguyện, tự thúc
mình đi tới. Vào đến phòng lớn, nỗi sợ càng tăng lên gấp đôi.

Răng nghiến chặt, người đẫm mồ hôl, khó khăn lắm Alan mới tới được

trước một guichet trả tiền. Phải đặt bút ba lần mới viết nổi tờ séc, trông thấy
viên thủ quỹ không rời mắt khỏi mình, tưởng chừng sắp ngất lăn ra ngay
đấy. Cuối cùng trao được tờ séc.

Thủ quỹ đưa cặp mắt sắc sảo dò trên bản danh sách dầy đặc. Tim AIan

ngừng đập.

— Ông muốn loại giấy gì, thưa ông Pope?
— Giấy 100.
— Tám, chín, mười... Đủ rồi thưa ông!
Thủ quỹ đưa ra những tờ bạc mới cứng, Alan cố giữ tay khỏi run đón

lấy. Quay đi, bước được hai bước.

— Ông Pope!
Như bị đóng đinh xuống đất, Alan dồn hết sức lực còn lại giữ cho đầu

mình quay lại thật chậm, nhưng chẳng thể che giấu được vẻ mặt tái xanh.

— Gì vậy?
— Mong ông vui lòng cho phép tôi...
Thủ quỹ thò tay qua cửa guichet, tay nắm tập sách mỏng.
— Trong này có chỉ dẫn đầy đủ các phiếu được hưởng lãi suất 6,25 phần

trăm sau khi trừ thuế. Đây là cách gửi tiền lợi nhất, mong ông lưu ý. Danh
thiếp của tôi đây.

Alan gật đầu cảm ơn. Quả thật, ngay cái chết cũng chỉ ghê gớm đến thế

là cùng.

***

Giữa trưa, ánh nắng lùa vào xưởng vẽ đánh thức Marina. Cô nàng chớp

mắt, kéo chăn trùm kín đầu.

— Anh Harry!
— Gì?
— Có đấy không?
— Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.