BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 317

chúng nó sau những gì chúng đã làm đối với chúng mình sao? Trật rồi,
Samuel, đủ rồi, dừng dạy khôn nữa.

Samuel định cãi lại, Alan cắt ngang:
— Thôi, khỏi nói nhiều. Hành động thôi!
Ngón tay run rẩy vì bị kích động, anh quay ba con số trên máy điện

thoại.

— Hamilton Priee Lynch? Alan Pope đây. Tôi muốn gặp ông ngay trong

đại sảnh. - Đồng ý. Tôi đến ngay.

Anh quay về phía Bannister.
— Uống đi và ở nguyên đây. Tớ trở lại ngay.

***

Ham Burger quặp chặt chiếc ống điện thoại.
— Thế nào? Anh nói sao?
— Việc không thành - Cesare di Sogno nhắc lại.
Hamilton ném một cái nhìn ra phía cửa: hơn bao giờ hết, đã bị Alan

Pope nắm gáy. Trừ phi là ngu ngốc, Pope hẳn phải hiểu được cú đòn từ đâu
đến.

— Phải làm bằng được!
— Các cộng sự của tôi đang vạch ra một kế hoạch khác.
— Lại kết quả như vừa rồi chắc?
— Tôi làm hết khả năng mình.
— Cố làm hơn thế. Tôi muốn mọi việc được thanh toán xong trước tối

nay!

Giọng lão đầy đe dọa. Lão nắm chắc Sogno và đồ rác rưởi ấy cũng biết

như vậy. Nhưng dấn sâu như thế, biết được ai nắm ai?

— Tôi sẽ lo. - Cesare nói. - Xong thôi.
— Chúc anh thành công.
Hamilton gác máy, giận điên người.
— Ông điện thoại cho ai vậy?
Lão giật nảy mình và chợt nhìn thấy Emily. Mụ bước vào phòng lúc nào

lão không nghe thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.