BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 339

— Đúng thế. Có thể các ông đã đầu tư quá mức? Chính sách mở rộng

của các ông quả là đáng chú ý, nhưng lần này hội đồng quản trị của chúng
tôi không theo nữa.

— Một sự mai phục! - Murray gào lên, chỉ tay lên án - Nếu đó là ý định

của các ông, không nên đợi đến phút cuối mới bảo cho chúng tôi biết! Các
ông đưa chúng tôi vào một tình cảnh hết sức khó khăn!

— La Hackett là một hãng lành mạnh, Olivier.
— Hãy chấm dứt lối gọi trống không đi!
— Với danh tiếng có sẵn, các ông sẽ dễ dàng tìm được cách đối phó với

kỳ hạn trả tiền.

— 82 triệu đôla trong ba ngày, trong khi bất cứ một nhân viên quèn hoặc

chủ nợ nhỏ nào cũng có thể đưa chúng tôi vào tình trạng phá sản do không
thanh toán được. Thật đáng phẫn nộ. Các ông đã cân nhắc kỹ các hậu quả
cho việc từ chối của các ông gây nên chưa?

— Hội đồng quản trị chúng tôi...
— Quỷ tha ma bắt nó đi! Tôi sẽ lập tức đi báo cho ông Hackett biết về

sự việc bỏ rơi của các ông. Chúng tôi sẽ được biết ông Hamilton Price
Lynch nghĩ như thế nào về chuyện này. Họ đang cùng ở Pháp. Chào ông.

Lão đi ra cửa, mặt bừng bừng giận dữ. Fishmayer không hề có một cử

chỉ để giữ lại. Trước khi bước vào chiếc xe đang đợi sẵn, Murray bỗng chú
ý đến một bài đóng khung trên trang đầu tờ Herald Tribune trong tay người
bán báo đang vừa huơ lên vừa hô to các tin in chữ lớn: “Burger tung ra một
O.P.A đối với các chứng khoán của Hackett".

Từ đỏ bầm, sắc mặt lão chuyển sang nhợt nhạt màu sáp ong. Lão chộp

lấy tờ báo, không còn nghĩ đến việc lấy lại tiền thối của người bán, giọng
như tức thở bảo người lái xe:

— Về hãng Hackett, nhanh lên!
Lòng thắt lại, lão đọc bản công bố O.P.A. và hiểu rõ mọi lớp lang của

cái bẫy ghê tởm mà hãng Burger đã giương ra đối với hãng của mình.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.