BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 366

CHƯƠNG XXVIII

Khi chiếc xe du lịch vào đến trung tâm thành phố, Alan bị choáng ngợp

vì cái náo động của New York. Không khí, nhiệt lượng, sương mù, cái ồn ã
của New York, một thành phố rất thân quen, vậy mà anh không còn nhận ra
nữa. Bây giờ là vào buổi chiều ngày 30 tháng 7. Anh rời thành phố vào
sáng ngày 25. Chỉ năm ngày với một tốc độ kỳ diệu, cũng đủ ôm vô vàn
hành động mà suốt cả 50 năm trong cuộc đời thường của anh cũng không
cáng đáng nỗi, năm cái ngày của tình yêu, sự chết và mãnh lực, đã biến con
ngài thành con bướm. Một bài học về môn sinh vật ngay tại trận, ngay tận
nguồn cội. Từ nay về sau thì đừng có mà ngờ nghệch nữa!

— Anh chờ tôi, khi tôi tới chúng ta sẽ lại ra sân bay.
Alan trầm tư ngắm nhìn tiền sảnh của nhà ngân hàng.
Ngày 23 tháng 7, một năm trước, sợ toát mồ hôi, anh đã đến sau những

bức tường ấy gởi tấm séc 500 đôla đầu tiên. Anh đã trèo qua tấm bậc thềm,
đi qua gian đại sảnh đến thẳng chỗ bàn ngân khố, nơi một đám phu khuân
vác như đến bán những cổ phiếu hãng Hackett giá 20 đôla một tấm. Anh
bảo cho người tiếp tân đang dồn khách về một phía.

— Ông Fishmayer chờ tôi. Tôi tên là Alan Pope.
Ba mươi giây sau, Anh vào trong bàn giấy cực kỳ sang trọng của người

sáng lập chính của hãng Burger, Abel Frishmayer dang rộng hai tay, tiến
đến.

— Rất hân hạnh. Tôi là Frishmayer.
— Tôi là Pope, rất vui mừng được gặp ông.
Sau nghi thức đầu tiên, Pope ho khẽ trong cổ và rút trong cặp ra tập hồ

sơ trong đó Arnold Hackett thỏa thuận nhượng cho anh sáu triệu cổ phiếu.

— Thưa ngài Frishmayer, đây là sáu triệu cổ phiếu cũa hãng Hackett.

Tôi xin nộp vào O.P.A của ngài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.