BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 378

Sĩ hưởng lãi xuất 12% khiến ông ta có 600.000 đôla một năm không phải
chịu thuế má gì. Cũng có thể không nên làm những trò rồ dại ấy nhưng lại
tự do, rời bỏ mụ Emily và vù thẳng cảnh kể cũng đáng một vài sự hy sinh
nhỏ nhoi, lão trầm tư nuốt nốt chỗ rượu, ngập ngừng một chút và đi ra lối
sân rời.

Cái rực rỡ của xứ sở này là ánh nắng, cái màu trời xanh bất tuyệt. Phía

dưới vẫn cái đám con gái tóc vàng mặc áo ba lỗ kiểu mini lượn lờ không
ngớt, những cậu con trai quay như chong chóng giữa các bàn rượu, các vị
khách của khách sạn Majestic được loa gọi đến để vào các buồng điện
thoại.

Alan đứng tì vào lan can, mắt nhìn thẳng. Ham Burger ho khẽ:
— Ông Pope...!
Alan từ từ quay lại dường như vừa phát hiện ra ông ta. Price Lynch nói:
— Tôi đã suy nghĩ về việc ông đề nghị.
Bàn tay run run, ông ta châm một điếu Muratli:
— Tôi chấp nhận.

***

Người ta đã đem cái giường ra khỏi phòng của Marina. Thay vào đó là

một tấm ván phủ dạ đen đặt trên hai cái niễng. Trên ván là quan tài đựng
xác Arnold Hackett. Sau khi bác sĩ pháp y khám nghiệm, Victoria đã từ
chối không cho đưa chồng xuống nhà xác. Gertrud, con gái của họ, đang
nghỉ hè trong vùng cũng vội đến và đồng tình với mẹ.

Sau những lời phân ưu thường lệ và bảo đảm với họ là lão cùng chia sẻ

nỗi buồn của họ, Marc Gohelan đã kín đáo hỏi nhỏ về những dự định của
họ. Cái thây ma để trong một tòa nhà đặt ra một số vấn đề xung khắc với cư
dân trong tòa nhà đó.

Victoria và Gertrud đã quyết định cấp tốc mang thi hài người quá cố về

Hoa Kỳ. Gohelan được trao nhiệm vụ đi điều đình thuê một chiếc máy bay
riêng, báo trước nhà đòn và giải quyết các thủ tục hành chính. Lão ta đã hết
lời khuyên quả phụ và cô con gái thừa kế gia sản nên chờ trời tối hãy đưa
quan tài ra khỏi nhà. Nhưng Victoria kiên quyết từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.