BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 53

— Murray giết mình rồi.
— Cậu bơm cho to chuyện chứ gì!
— Cậu cho là thế à?
— Vô lý! Cậu gặp lão lúc nào? Lão nói gì?
— Cho về hưu non kể từ 1 tháng giêng. Tong đời! Già rồi, không tìm

việc khác được nữa.

— Lão đâu có quyền!
— Có rồi.
— Christel biết chưa?
— Chưa.
— Lão viện cớ gì?
— Chẳng cớ gì.
— Phải chống lại! Báo luật sư, công đoàn của cậu. Phải hành động, phải

tự bảo vệ! Nó có chi tiền không?

— Ăn vài tuần là nhẵn. Sau đó thì sao?
— Nhiều nơi biết cậu. Cậu giao thiệp rộng, có đủ giấy tờ chứng nhận.

Có thể vào làm bất cứ đâu: Bayer, Squibb, Glaxo, Schering Plough!

— Già mất rồi.
— Bốn bẩy đâu đã già!
— Thôi, đừng bận tâm cho mệt. Tớ đi đứt rồi.
— Cứt quá, cứt quá!
Hầu bàn hỏi:
— Hai vị dùng gì?
Alan chẳng buồn xem thực đơn:
— Tôm nướng cuốn, gà hạnh nhân, bò gia vị
Hầu bàn đi khỏi. Alan thấy sau mắt kính Samuel như có hơi sương

đọng. Tim anh thắt lại:

— Sammy.
Bannister quay mặt đi. Anh lóng ngóng tháo kính, lấy khăn lau thật

mạnh. Không nhìn Alan. Rồi đưa hai bàn tay nắm chặt lên dụi mắt, ngồi im
không động đậy, giấu kín mặt trong hai tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.