BÀI CA MỪNG GIÁNG SINH - Trang 18

Viên thư ký hứa sẽ làm thế, và Scrooge vừa bước ra vừa càu nhàu. Văn

phòng đóng lại trong chớp mắt, và người thư ký, hai đầu khăn quàng to, dài
màu trắng lủng lẳng đến tận eo (vì ông ta không có áo bành tô), tụt xuống
đường trượt trên Cornhill ở cuối làn dành riêng cho thiếu niên tới hai chục
lần, tỏ ra đây là đêm trước Giáng sinh, rồi cắm đầu cắm cổ chạy về nhà ở
tận thị trấn Camden, vắt chân lên cổ mà chạy.

Scrooge ăn một bữa đạm bạc trong quán rượu ảm đạm thường lệ; đọc hết

các loại báo chí và suốt phần tối còn lại làm sổ sách kế toán với chủ nhà
băng của ông ta, rồi về nhà đi nằm. Ông ta sống trong dãy phòng trước kia
thuộc người cùng hùn vốn đã qua đời. Đó là một dãy phòng tối tăm, trong
ngôi nhà rầu rĩ xây lấp cái sân, chẳng mấy khi có sinh khí đến nỗi người ta
phải nghĩ rằng khi còn là ngôi nhà mới, nó đã chạy đến đó chơi trò trốn tìm
với những ngôi nhà khác và quên mất đường ra. Hiện giờ nó đã đủ cũ kỹ,
chẳng có ai sống ở đó ngoài Scrooge, ông biết rõ từng hòn đá trên ngôi nhà,
không cần dò dẫm bằng tay. Sương mù và băng giá lơ lửng trên cái cổng cũ
kỹ, đen đủi của ngôi nhà, như thể Thần Thời tiết đang ngồi rầu rĩ suy ngẫm
trên ngưỡng cửa.

Lúc này, thực ra cái vòng sắt để gõ trên cánh cổng chẳng có tí gì đặc biệt,

ngoài việc là một cái vòng to tướng. Cũng có một thực tế là trong suốt thời
gian sống ở đây, Scrooge vẫn nhìn thấy nó, ban đêm và buổi sáng, vì ông ta
có rất ít thứ được gọi là ngông cuồng như bất cứ người đàn ông nào ở
Trung tâm thương nghiệp và tài chính London, kể cả - đây là một từ táo bạo
- các ông ủy viên Hội đồng thành phố, Hội đồng khu và hội viên phường
hội. Scrooge cũng chẳng hề dành ý nghĩ nào nhớ đến Marley từ lần cuối
cùng ông ta nhắc đến người cùng hùn vốn đã chết bảy năm trước, vào một
buổi chiều như thế này. Hãy để cho bất cứ người nào giải thích cho tôi, nếu
như có thể được, chuyện xảy ra với Scrooge, lúc cho chìa vào lỗ khóa, ông
ta nhìn thấy ở chỗ cái vòng - không hề thay đổi tí teo nào - không phải là
cái vòng gõ cửa, mà là bộ mặt của Marley.

Bộ mặt của Marley. Nó không phải là một cái bóng bí hiểm như các đồ

vật khác trong sân, mà có một ánh sáng lờ mờ giống như một người rất chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.