BÀI CA MỪNG GIÁNG SINH - Trang 23

– Bởi vì, - Scrooge nói, - có một thứ nho nhỏ ảnh hưởng đến chúng. Một

rối loạn nhỏ của dạ dày khiến chúng bất thường. Có lẽ ông không tiêu hóa
nổi một miếng thịt bò, một vết mù tạc, một mẩu phó mát, một miếng khoai
tây chưa thật chín. Dù ông là ai thì thêm một chút nước sốt còn hơn là phần
mộ của ông!

Scrooge không quen nói những câu đùa dí dỏm, lúc này trong thâm tâm

càng chẳng có lòng dạ nào bông đùa. Thực ra, ông đang cố tỏ ra khéo léo
để nhãng trí và giảm bớt nỗi kinh hãi; vì giọng nói của con ma xáo lộn tận
tủy xương ông.

Scrooge cảm thấy ngồi im lặng một lát, nhìn trừng trừng vào cặp mắt bất

động, đờ đẫn của con ma sẽ áp đảo được nó. Con ma mang đến một không
khí địa ngục thật khủng khiếp. Scrooge không thể cảm thấy, nhưng rõ ràng
là có; Tuy nó ngồi không nhúc nhích, song tóc nó, vạt áo nó, các quả tua
vẫn lắc lư vì hơi nóng tỏa ra từ lò.

– Ông có nhìn thấy cái tăm này không? - Scrooge nói, nhanh chóng trở

lại câu chuyện vì muốn chỉ trong giây lát, lái cái nhìn chằm chằm, lạnh
lùng của ảo ảnh khỏi mình.

– Có chứ, - bóng ma đáp.
– Ông không nhìn vào nó, - Scrooge nói.
– Nhưng tôi vẫn nhìn thấy nó, - bóng ma nói.
– Quái quỷ! - Scrooge đập lại, - tôi phải chịu đựng chuyện này, và vì

những ngày còn lại của tôi bị cả đám ma mãnh quấy quả, tất cả đều do trí
tưởng tượng của tôi mà ra. Bịp bợm, tôi nói với ông đấy: bịp bợm!

Nghe câu ấy, hồn ma rít lên khủng khiếp và giũ sợi xích thành tiếng ảm

đạm và kinh hoàng khiến Scrooge vội nắm chặt lấy cái ghế để khỏi ngã lăn
ra bất tỉnh. Nhưng ông ta còn kinh hãi hơn nữa khi bóng ma giật dải băng
quanh đầu, dường như đeo nó trong nhà quá nóng, hàm dưới của nó rơi
xuống ngực!

Scrooge quỵ gối, đưa hai bàn tay bưng mặt.
– Trời ơi! - Ông ta nói. - Hỡi hồn ma rùng rợn, tại sao lại quấy rầy tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.