BÀI CA MỪNG GIÁNG SINH - Trang 34

Những người lữ hành vui tươi vẫn đi; và lúc họ đến, Scrooge biết và gọi

tên từng người. Vì sao ông lại hân hoan quá mức khi nhìn thấy họ? Vì sao
cặp mắt cái nhìn lạnh lùng của ông lấp lánh, trái tim ông nảy lên khi họ đi
qua? Vì sao ông lại tràn ngập vui mừng khi nghe họ chúc nhau Giáng sinh
vui vẻ lúc chia tay ở các ngã tư và đường nhánh để về nhà? Giáng sinh vui
vẻ là cái quái gì với Scrooge? Quẳng béng cái câu Giáng sinh vui vẻ đi! Nó
có làm được điều gì tốt lành cho ông đâu?

– Nhà trường cũng không hoàn toàn vắng vẻ, - con ma nói. - Ở đó vẫn

có một cậu bé lẻ loi, bị các bạn phớt lờ.

Scrooge nói ông biết chuyện đó. Và ông nức nở.
Họ rời đường chính, rẽ vào con đường làng, ông còn nhớ rất rõ và chẳng

mấy chốc đến gần một tòa nhà lớn bằng gạch đỏ, có một cái chong chóng
gió nhỏ gắn ở đỉnh vòm trên mái nhà, bên trong treo một quả chuông. Đó là
một tòa nhà lớn, nhưng là một trong những tài sản bị bỏ quên, vì các phòng
làm việc rộng rãi ít được sử dụng, các bức tường ẩm ướt, phủ đầy rêu; các
cửa sổ gãy vỡ, và cánh cổng mục nát. Nhiều con gà cục cục và đi khệnh
khạng trong chuồng ngựa; nhà để xe và nhà kho cỏ mọc đầy, tràn lan. Ở
bên trong, không còn gìn giữ được tình trạng xưa nữa; bước vào tiền sảnh
tồi tàn và liếc nhìn qua các cánh cửa mở toang của nhiều phòng, họ thấy
chúng rất rộng, trang bị đồ đạc sơ sài và lạnh lẽo. Không khí thoáng hơi
hướng trần tục, một vẻ nghèo xác xơ không hiểu vì sao làm ta liên tưởng
đến một nơi được trang hoàng quá nhiều ánh nến và quá ít đồ ăn.

Họ - bóng ma và Scrooge - đi qua tiền sảnh, đến một cánh cửa ở đằng

sau nhà. Cửa mở toang trước mắt họ, phơi bày một căn phòng dài, trơ trụi,
u sầu, sự tĩnh mịch càng trần trụi hơn vì các hàng ghế dài và bàn học bằng
gỗ thông đơn sơ. Trên một trong những cái ghế đó, một cậu bé lẻ loi đang
đọc gần lò sưởi lờ mờ; Scrooge ngồi xuống một cái ghế dài và bật khóc khi
nhìn thấy bản thân mình, tội nghiệp, bị lãng quên.

Trong tòa nhà không một tiếng vang ngấm ngầm, không một tiếng chít

chít và tranh giành của lũ chuột sau các tấm bảng, không một giọt nước tan
nửa vời tí tách từ ống máng trong cái sân sau buồn tẻ, không một tiếng thở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.