BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 108

6. NĂM NGÀY

Hôm sau tôi ra đi, sau khi ôm hôn từ biệt Kalina Ivanôvich, Ôlia và
Nextêrenkô. Kôvan được chỉ thị thực hiện đúng kế hoạch vận chuyển lên
toa và cùng toàn trại đi Khackôp, trong năm hôm nữa.

Tôi cảm thấy bứt rứt. Trong người tôi có nhiều cái đã mất thăng bằng tự
nhiên, nên tôi không được thư thái. Từ ga Rỵjôp tôi về đến tu viện Kuriajê
vào khoảng một giờ trưa. Chưa qua khỏi cổng, những cái gọi là chuyện khó
chịu đã đổ dồn lên đầu tôi.

Có một ủy ban điều tra đóng ở Kuriajê: Brêgen, Klame, Iuriep, ông biện lý,
và trong bọn họ không hiểu sao lại lăng xăng có mặt cả viên giám đốc cũ
của trại. Brêgen nghiêm khắc bảo tôi:

- Họ đã bắt đầu đập chết lẫn nhau ở đây.

- Những ai đập và những ai bị đập?

- Không biết, thế mới phiền… và cũng không rõ ai thủ mưu.

Ông biện lý, một người phục phịch đeo kính, nhìn Brêgen như người có tội
và ôn tồn nói:

- Tôi cho là…việc đã rõ ràng. Có lẽ không có chuyện xúi giục. Một việc trả
thù, đại loại thế… Nói cho đúng, đấy là một vụ hành hung không quan
trọng. Song cũng nên biết những ai là thủ phạm. Nhưng ông giám đốc đã
đến… Có lẽ ông sẽ tìm hiểu rõ hơn được ít nhiều chăng, ông sẽ tin cho
chúng tôi biết.

Brêgen rõ rệt có vẻ không bằng lòng với thái độ của ông biện lý. Không nói
thêm với tôi một tiếng nào nữa, bà bước lên xe. Iuriep gượng gạo mỉm cười
với tôi. Ủy ban điều tra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.