BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 120

Khôvrak đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa tức giận:

- Cái đó đếch gì đến cậu?

- Cho tao biết tên mày, có thế mà mày cũng phiền à, hay làm sao?

- Thì là Khôvrak …

- À! Khôvrak, phải rồi… tao đã bắt đầu quên. Tao nhớ ra, mày là một thứ
người ngợm lông tóc đỏ hung vướng vào cẳng chân tao, mà chả dùng mày
làm cái trò gì được… Nếu như mày làm việc, thì có phải không, chú em,
còn có dịp bảo mày ở chỗ này chỗ nọ: “Khôvrak, đưa cho tao cái kia. Mày
làm sắp xong chưa, Khôvrak? Khôvrak, cả quẫy ơi, giúp tớ một tay!”.
Nhưng cứ thế này, thì tất nhiên, dễ quên lắm… Thôi nhé, đi chơi em ạ, chú
xem đấy, anh còn phải làm việc, phải trát cái này lại, kẻo có mỗi một cái
thùng dùng để mang nước nấu xúp, pha chè và rửa bát. Rồi lại còn phải
nuôi ăn chú nữa. Nếu không làm vậy, thì chú chết nhăn răng ra, chú hiểu

không, và chú thối inh lên, cũng tội lắm, lại phải làm một cái săng

[36]

cho

chú nữa, thêm một chuyện bận lòng…

Sau cùng Khôvrak rứt ra đi khỏi những lời vuốt ve ôm ấp của Misa và
bước ra ngoài. Misa tiễn chân nó bằng những câu mơn trớn này:

- Phải đấy, chú đi ra hóng gió một tí, cho nó mát… Như thế khỏe, tốt lắm
đấy…!

Chẳng biết Khôvrak, và cùng với nó cả nhóm quý tộc của Kuriajê, có tin
rằng gió mát tốt lành thực không? Nhưng mấy ngày gần đây, chúng cố ít đi
lại để khỏi phô mặt ra trước mắt mọi người, song tôi cũng đã làm quen
được với các cậu quý tộc ở Kuriajê. Nói chung, chúng là những thanh niên
khá, ít nhất chúng cũng có cá tính, bao giờ tôi cũng ưa điều đó, vì có chỗ
nắm. Trong bọn, Pêretz là đứa tôi ưa hơn cả. Đã đành nó làm bộ điệu đi rún
rẩy, mũ cát-két của nó lệch xuống đến mắt, túm tóc nó trên trán nó quét
lông mày, hút thuốc nó biết giữ điếu thuốc dính vào môi dưới và nó nhổ
nước bọt một cách rất tài tử. Nhưng tôi đã nhận thấy rồi: bộ mặt rỗ hoa của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.