BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 164

- Thì chỉ có việc chuồn thôi, hi, hi...

- Đi đâu?

Xtecni nghỉ một tí rồi nói:

- Nào biết được?

Lapô ngoảnh lại phía Đơnit, vẻ mặt lo âu:

- Đơnit ơi, mưa thì chờ uôn-chuôn huyền đi đâu?

Đơnit bị gọi tiến lên và nhìn cử tọa bằng con mắt nhấm nháy ranh mãnh của
người nông dân Ukren:

- Tôi không biết về vấn đề này các đội trưởng khác nghĩ thế nào và, trong
bản tuyên ngôn, nói cho đúng thì có một thiếu sót ở chỗ ấy. Nhưng riêng
tôi, thì tôi bảo thế này: trong trường hợp trời mưa hay có chuyện gì khác,
đội ba chẳng có gì mà phải sợ. Sông ở ngay gần đấy, tôi đưa đội ra sông.
Nói cho đúng thì nếu ta xuống sông, mưa chẳng làm phiền gì cả, và nếu ta
lại lặn xuống nữa, thì sẽ chẳng có một giọt mưa nào đụng tới ta hết. Có gì là
ghê gớm đâu và lại còn tốt cho sức khỏe là khác nữa.

Đơnit nhìn Lapô bằng một cái nhìn ngây thơ rồi lùi ra đứng riêng một chỗ.
Lapô đột nhiên nổi giận, quát bảo Xtecni, nó đang bàng hoàng nửa thức nửa
ngủ mà ngắm nhìn những sự việc lớn:

- Mày có nghe thấy không đấy?

- Có, tôi có nghe, thằng kia vui vẻ đáp.

- Được, thế thì nghe tao bảo, con nỡm ạ, mày với tao sẽ ngủ chung, đắp
chăn của tao. Nhưng mà trước hết tao hẵng đem mày ra sông mà vò, rồi húi
cho kỳ trụi lông lá trên cái sọ dừa của mày cái đã. Hiểu chưa?

- Hiểu rồi, Xtecni tươi cười đáp.

Lapô lột bỏ cái mặt nạ khờ khạo ra và tiến đến thành các bực;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.