BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 163

- Bây giờ thì chưa có, nhưng có chim sẻ.

- Chim sẻ à? Tớ nói riêng, tớ chả lấy gì làm ưng những cái của nợ ấy.

Chúng hót mèng

[46]

lắm và chúng lại bẩn nữa. Ít nhất thì cậu cũng cho

mình một con bạch yến.

- Được, cho cậu một con bạch yến, Kutlaty vừa đáp vừa cười.

- Thế rồi lại còn... Lapô nhìn chung quanh với một vẻ đau khổ. Đội của ta,
là đội ba... cậu cho xem danh sách nào... À, đội ba... Bọn Gorki cũ thì có:
một, hai, ba... tám. Vị chi là tám cái chăn, tám cái gối và tám cái đệm cả
thảy cho hai mươi hai đứa. Tớ chả thích thế tí nào. Có những ai ở trong đội?
À được, có Xtecni. Cái cậu Xtecni ấy đâu hử? Giơ tay lên cậu. Nào, cậu lại
đây! Lại đây, lại đây, cậu đừng sợ!

Một thằng bé thò lò mũi, kể từ thời vạn cổ đến giờ

[47]

chưa biết xà phòng

với tông-đơ là cái gì, đầu tóc hoàn toàn cháy nắng, mặt thì rám đen với ghét
đã từ lâu kết thành một chất hỗn hợp hết sức phức tạp và đã có những
đường nứt nẻ, bước lên trên bục điện thờ. Xtecni có vẻ xấu hổ đưa những
bàn chân đen thủi của nó trèo lên các bậc, rồi vụng về giương to đôi mắt
tròn và ngây ngốc ra nhìn quần chúng với cái mồm răng bàn cuốc trắng lôm
lốp.

- Thế nào, vậy ra mình phải chia sẻ chăn với cậu à? Này cho tớ biết, đêm
ngủ cậu có hay đá hậu lắm không đấy?

Nước bọt sùi lên mép Xtecni, nó muốn đưa nắm tay đen bẩn lên quệt môi,
nhưng chợt xấu hổ, nó lại lau vào một vạt cái áo sơ-mi đã nát bươm của nó.

- Không...

[48]

- Được, này thế đồng chí Xtecni ơi, ngộ nhỡ trời mưa thì chúng mình làm
thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.