BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 235

Các vị khách được dẫn đi thăm trại, trong khi ở phía dưới đường đã vang
lên những hồi kèn mới của các tay kỵ sĩ bảnh bao của trại.

Khách vào đầy sân và các phòng. Đến trại có các đại biểu các nhà máy ở
Khackôp, các cán bộ của Ủy ban Chấp hành khu và Ủy ban nhân dân Giáo
dục, các Xô-viết của các làng lân cận, các phái viên những tòa báo. Xe đưa
Djurinxkaia, Iuriep, Klame, Brêgen và nữ đồng chí Zôia, các cán bộ trong
các tổ chức của Đảng… dồn dập tới cổng. Đồng chí mặt mày nhẵn nhụi
cũng đi ô-tô đến, và cả Khalabuđa với chiếc xe Ford của ông ta. Hội đồng
đội trưởng đặc biệt tụ tập lại để đón tiếp ông, họ lôi ông ra khỏi xe và tung
ông lên trời ngay lập tức. Đồng chí mặt mày nhẵn nhụi đứng ở phía bên kia
xe cười, và khi Khalabuđa lại được đặt xuống đất, đồng chí hỏi ông:

- Lần này thì chúng rút bay của bác cái gì thế?

Khalabuđa làm ra bộ giận dữ.

- Anh cho là chúng không rút cái gì đó hẳn? Bao giờ thì chúng cũng rút của
mình một cái gì.

- Ồ, thật à? Vậy cái gì thế?

- Một chiếc máy kéo, đấy chúng rút của mình đấy! Mình cho chúng nó một
chiếc máy kéo, một chiếc máy Forxôn… Thì đó, cứ tung một lần nữa đi,
những của quái, nhưng bây giờ thì hết thật rồi đấy nhé.

Khalabuđa không tránh khỏi được một trận tung bay lên trời nữa, rồi bọn
trai lôi kéo ông ta đi.

Sân trại đã đông như phố lớn ở ngoài tỉnh. Các trại viên, chưng diện hàng
mớ dải lụa, đi từng hàng lớn rất chỉnh tề ở các lối đi, lẫn với khách, môi đỏ
thắm cười với họ; mặt chúng rạng rỡ ánh mắt khi mắc cỡ, khi ngay thực,
chúng lưu ý các tân khách nhìn cái này, dẫn họ đi xem cái nọ.

Đến trưa Xinenki và Zaïtsenkô trở vào trong sân và, cúi người trên yên
ngựa, trao đổi thì thầm điều gì với đội trưởng trực nhật, Natasa Pêtrenkô,
rồi Xinenki làm cho các tân khách và trại viên tươi cười chạy trốn té tát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.