BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 283

- Mụ ta đến tìm nó: em ơi, con ơi, nhưng nó, nó cừ lắm, nó không chịu.
Chính tôi, trước kia tôi nghĩ thằng Akađi sẽ chẳng ra trò trống gì đâu,
nhưng bây giờ thì tôi bảo các cậu rằng: ở trong con người nó, có... có một
cái gì... của chúng ta đấy.

Lapô ngoác miệng mỉm cười:

- Đã thế thì được: ân xá.

- Cậu hãy cho biểu quyết, các trại viên nói.

Ujikôp, trong khi đó, ngồi im thin thít, gần lò sưởi, đầu cúi xuống. Lapô
nhìn khắp lượt những bàn tay giơ lên và vui vẻ nói:

- Thôi đấy... thế là nhất trí... Bớ Ackađi, cậu đâu rồi? Có lời khen mừng, cậu
được tự do đấy...

Ujikôp ló mặt lên sân khấu, nhìn cử tọa, mở miệng ra và... òa lên khóc.

Cả phòng bị xúc động. Có người nói to lên.

- Ngày mai, hắn sẽ nói...

Nhưng Ujikôp đưa tay áo sơ mi lên chùi mắt, và quan sát hắn, tôi thấy hắn
đang đau khổ. Sau cùng hắn nói:

- Cảm ơn, anh em... và các chị em... và Natasa. Tôi đây, tôi... tôi hiểu hết,
anh chị em đừng tưởng... xin anh chị em...

- Cậu hãy quên đi, Lapô nghiêm khắc nói.

Ujikôp gật đầu phục tùng. Lapô bế mạc buổi họp, và trên sân khấu bọn trai
đổ xô tới Ujikôp. Lòng quảng đại của họ hôm nay đã được đền trả bằng
vàng ròng.

Tôi thở khoan khoái, như mọi thày thuốc sau mọi cuộc khoan xương.

Công xã Dzecjinxki được khánh thành vào tháng chạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.