BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 32

- Của ai, tôi không biết, Liubôp Xavêliepna trả lời mệt mỏi. Tôi không nói
bác đâu; bác ở vào một tình thế rất là đặc biệt. Nhưng đây này, tôi muốn
bảo bác rằng: bác có rất nhiều kẻ thù hơn là bác tưởng đấy.

- Được, thế rồi làm sao?

- Có những người sẽ lấy làm hài lòng nếu bác mất thể diện ở Kuriajê.

- Tôi biết thế.

- Đấy! Thế thì ta hãy hành động cho nghiêm túc! Phải từ chối đi thôi. Bây
giờ làm như vậy chưa phải là khó.

- Tôi chỉ có thể mỉm cười vì lời đề nghị ấy.

- Bà là bạn thân của chúng tôi. Sự chú ý và lòng yêu mến của bà đối với
chúng tôi quý hơn tất cả vàng trên thế giới. Nhưng … xin bà tha thứ cho:
hiện lúc này bà đang đứng trên quan điểm sư phạm cũ.

- Tôi không hiểu.

- Cuộc đấu tranh với Kuriajê không những là cần cho bọn trẻ ở Kuriajê và
cho những kẻ thù của tôi, mà nó còn cần cho chúng tôi, cho mỗi trại viên
nữa. Cuộc đấu tranh ấy có một ý nghĩa thực sự. Bà hãy thử gặp các trại viên
mà xem, bà sẽ thấy việc rút lui là không thể được nữa rồi.

Sáng hôm sau đội đặc biệt tiền phong lên đường đi Khackôp. Liubôp
Xavêliepna ngồi cùng toa xe lửa đi với chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.