chúng ta nếu không được bảo vệ bằng khí giới, chống với các cuộc xâm
lăng Mông Cổ và Hung Nô thì phương Tây chúng ta đã ra sao? Chúng ta
mỉa mai các tướng lĩnh chết trên giường bệnh giữa vợ con (mà quên rằng
sống, họ có ích cho ta hơn là chết chứ), nhưng chúng ta dựng tượng cho họ
khi họ hạ được một Hitler, một Thành Cát Tư Hãn. Bọn tướng lĩnh bảo có
biết bao thanh niên chết trên chiến trường, điều đó đáng tiếc thật, nhưng số
thanh niên chết vì tai nạn xe hơi còn nhiều hơn, mà nhiều thanh niên vì
thiếu kỉ luật mà hay chống đối chính quyền, nổi loạn hoặc sống một đời
truỵ lạc; tính ham chiến đấu, mạo hiểm, ghê tởm cuộc sống bình thường
của họ cần có một lối thoát; mà sớm muộn gì họ cũng sẽ chết thì tại sao lại
chẳng để họ say mê chết cho quốc gia trong sự vinh quang rực rỡ? Ngay
một triết gia nếu thuộc sử tất cũng phải nhận rằng hòa bình mà kéo dài lâu
quá thì tinh thần chiến đấu của một dân tộc có nhiều phần chắc sẽ suy giảm
không sao cứu được. Hiện nay luật pháp quốc tế còn thiếu sót quá, ý thức
bốn bể một nhà còn ít được phổ biến quá, vậy thì dân tộc nào cũng phải
chuẩn bị sẵn sàng để tự bảo vệ bất kì lúc nào; và khi những quyền lợi cốt
yếu cho sinh mệnh của mình bị lâm nguy thì mình phải có quyền dùng bất
kì phương tiện nào thấy nó cần thiết cho sự sống còn của mình. Thập giới
[Thượng Đế ban cho Moise
] phải làm thinh đi, khi khi giết người là
một vấn đề sinh tử.
Bọn tướng lĩnh nói tiếp: Hiển nhiên là ngày nay Mĩ phải lãnh cái nhiệm
vụ mà Anh đã làm một cách rất hoàn hảo ở thế kỉ XIX – bảo vệ văn minh
phương Tây khỏi bị những tai hoạ từ ngoài vô. Các chính quyền cộng sản
nhờ giữ được mức sinh suất cũ
và có được những khí giới mới, không
giấu giếm gì cả, nói thẳng ngay rằng họ quyết tâm diệt chế độ kinh tế và sự
độc lập của các nước không cộng sản. Các quốc gia tân lập vẫn ao ước một
cuộc cách mạng kĩ nghệ để giàu mạnh lên, bị mê hoặc và choá mắt khi thấy
Nga áp dụng chính sách kinh tế do Quốc gia chỉ huy mà kĩ nghệ phát triển
rất mau; chế độ tư bản phương Tây rốt cuộc có thể là sản xuất được nhiều
hơn, nhưng phương pháp của họ có vẻ chậm chạp hơn; những chính quyền
mới muốn sử dụng tài nguyên và nhân lực trong nước, dễ bị sự tuyên