BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 154

“Ngươi nghĩ bản hầu nói nhiều như vậy, chỉ là vì gạt ngươi à?” Thanh

âm Tiết Linh Bích chuyển lạnh.

Phùng Cổ Đạo bồi cười, “Ta chỉ là trong kinh hỉ mang theo vài phần

không dám tin mà người thường đều có mà thôi.”

Tiết Linh Bích hừ nhẹ.

“Đương nhiên đương nhiên.” Phùng Cổ Đạo nói tới đây, lại pha thêm vài

câu tiếu lâm muốn vực dậy bầu không khí, nhưng trong thùng xe ngay cả
tiếng hừ lạnh cũng không có.

Bất quá tới buổi tối, quan hệ của hai người cũng hòa hoãn lại. Dù sao

cũng đã từng cùng chung hoạn nạn, thái độ của Tiết Linh Bích đối với hắn
chí ít đã thân thiết hơn rất nhiều so với lúc mới gặp mặt. Thỉnh thoảng cũng
sẽ gọi hắn vào phòng cùng đánh cờ, hoặc là tâm sự vài chuyện phong
nguyệt. Nhưng về chuyện tàng bảo đồ và tiến cử Hộ bộ thì không nhắc lại.

Một đường kiên trì như vậy cho tới hầu phủ, bọn họ vừa ngủ trong phòng

chưa được nửa ngày, bầu trời kinh thành âm trầm gần nửa tháng nay rốt
cuộc hạ xuống đại tuyết.

.

Phùng Cổ Đạo ngẫu nhiên nổi hứng, bảo người đun một bầu rượu, ngồi

bên cửa sổ nhìn hoa tuyết bay lả tả bên ngoài mà nhâm nhi.

Tông Vô Ngôn mang theo một lão giả đeo hòm thuốc vội vã đi tới.

Phùng Cổ Đạo cười phất tay chào, “Tông tổng quản.”

Tông Vô Ngôn đến gần nói, “Hầu gia phân phó ta dẫn ngự y đến xem

Ngọ Dạ Tam Thi châm trong thân thể ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.