BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 215

“Viên Ngạo Sách đã rời khỏi Huy Hoàng môn.”

Phùng Cổ Đạo thất kinh hỏi, “Hắn đi đâu?”

“Ngươi rất quan tâm?”

“Đương nhiên.” Nụ cười của Phùng Cổ Đạo phát khổ, “Hôm nay ta là

đối tượng truy sát số một Ma giáo. Võ công của Viên Ngạo Sách không
phải chuyện đùa, nếu gặp phải hắn, ta chỉ sợ rất khó tìm đường sống.”

Tiết Linh Bích giả vờ bừng tỉnh, “Không sai, ngươi lần trước nói rồi, võ

công của toàn thể Ma giáo đều rất cao, Viên Ngạo Sách lại hơn bản hầu rất
nhiều. Như vậy xem ra, ngươi lần này chỉ sợ thực sự dữ nhiều lành ít rồi.”

Phùng Cổ Đạo sắc mặt trắng bệch, “Lẽ nào hắn…”

“Hắn tới kinh thành.”

Phùng Cổ Đạo nuốt khan một ngụm nước bọt, “Hầu gia, ngươi có nhiệm

vụ trợ giúp biên cảnh hay gì gì đó mà chưa tìm được người không? Ta
nguyện tự đề cử mình.”

Tiết Linh Bích nói, “Ngươi nhập Hộ bộ mới mấy ngày ngắn ngủi, gót

chân còn đứng chưa vững, cứ vững vàng mà đứng tiếp đi.”

“Nhưng mà Viên Ngạo Sách không như Huyết Đồ đường. Hắn nhất định

hận ta thấu xương, ta thật sự sợ hắn vì ta mà đến.” Kinh hãi và ưu sầu trên
mặt Phùng Cổ Đạo không như giả vờ.

Tiết Linh Bích đạm nhiên nói, “Chỉ cần ngươi thật tâm đầu nhập vào bản

hầu, bản hầu tự nhiên sẽ bảo hộ ngươi chu toàn.”

Phùng Cổ Đạo thở dài, “Chỉ sợ Hầu gia quay qua quay lại, ta đã kêu trời

trời không biết kêu đất đất chẳng hay rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.