BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 264

phiền cái là không chắn gió giữ ấm được, trái lại chiếc áo khoác đen nhánh
trên người Tiết Linh Bích, nhìn thế nào cũng có vẻ là mưa gió bất xâm.

Trong lòng đang âm thầm khó chịu, đã thấy Tiết Linh Bích cởi áo khoác

xuống.

Có phúc cùng hưởng, xem ra da mặt của Tiết Linh Bích cũng không dày

lắm.

Phùng Cổ Đạo vừa cảm thấy thoải mái, đang định xoay người đi đến cỗ

kiệu phía sau, đột nhiên trên vai trầm xuống, lập tức toàn thân phảng phất
như được gió xuân bao bọc, ấm áp dào dạt không nói nên lời, “Hầu gia?”
Hắn kinh ngạc mở to mắt, ngơ ngác nhìn chiếc áo khoác đã phủ trên vai
mình.

“Nếu ngươi dám hắt xì trước mặt thánh giá, làm mất mặt bản hầu, bản

hầu sẽ phạt ngươi ba ngày không được ăn.” Tiết Linh Bích vươn tay giúp
hắn thắt áo khoác.

Hai ngươi thân cao gần bằng, cự ly lại gần, đây đó có thể nghe thấy hơi

thở lẫn nhau.

“Hầu gia không sợ hôm qua ta không tắm sao?” Phùng Cổ Đạo rất phá

phong cảnh mà thốt ra một câu.

Tiết Linh Bích nói, “Ngươi mỗi đêm tắm bao giờ, tắm bao lâu, bản hầu

đều rất rõ ràng.”

Phùng Cổ Đạo hơi ngửa đầu ra sau, “Không lẽ lúc ta tắm…”

“Bản hầu có rất nhiều nhân thủ.” Tiết Linh Bích cũng không quay đầu lại

mà đi đến kiệu của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.