BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 354

“Tham kiến Hầu gia.”

Tiết Linh Bích giơ tay chỉ về phía trà kỷ (bàn nhỏ uống trà), “Vị này

chính là đương triều Sử thái sư.” Một trung niên nam tử hơi cứng ngắc ngồi
trên ghế, cái bụng vô cùng tròn bóng ra sức căng chặt y phục, phình lên
giống như một quả cầu.

Phùng Cổ Đạo vội vã xoay người hành lễ, “Tham kiến Sử thái sư.”

Sử thái sư có chút lơ đễnh mà phất phất tay, quay đầu nói với Tiết Linh

Bích, “Hầu gia quả thật là thiếu niên phong lưu.”

Tiết Linh Bích đối với câu trào phúng của hắn thờ ơ nói, “Lúc đó hắn

cùng bản hầu đang ở đó. Bản hầu sợ thái sư phải đi hai chuyến.”

“Vậy hiện tại Hầu gia có thể nói rồi chứ?”

“Bản hầu cũng không thấy được hung thủ.”

“Thế nhưng nghe bộ khoái nói, lúc bọn họ chạy đến thì hiện trường chỉ

có hai người là Hầu gia và hắn.” Sử thái sư người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh,
trong lòng bi thương khó mà hình dung. Nhưng sự sắc sảo nhờ lăn lộn
trong triều nhiều năm khiến hắn mạnh mẽ đem cảm giác này nén lại trong
bụng, sắc mặt dù trầm, nói chuyện cũng đâu vào đấy.

Tiết Linh Bích nói, “Khi bản hầu đến, chỉ thấy một cái xác không đầu.”

Bốn chữ “Cái xác không đầu” hiển nhiên như kim châm đâm vào tim

hắn. Ngón tay của Sử thái sư bỗng nhiên nắm lấy tay vịn, ngón tay từng đốt
từng đốt trắng tái.

Tiết Linh Bích nói, “Người kia… Thật sự là Sử tổng đốc?”

Sử thái sư hít một hơi thật sâu nói, “Không sai.” Hắn dừng một chút, hai

mắt lộ ra tia âm ngoan ác độc, “Nếu để lão phu biết là kẻ nào giết nó, lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.