BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 378

Phùng Cổ Đạo nhìn bản thân mình trong gương, hầu như nhận thức

không ra. Hạo nhiên chính khí (cương trực quang minh) của quan bào
không chỉ áp chế vẻ hèn mọn của hắn mà còn áp chế nét phong lưu đã ghi
khắc tận trong xương, khiến hắn nhìn qua có vẻ hơi chút cứng nhắc.

Hắn chỉnh lại đai lưng, đang muốn đi ra ngoài, khóe mắt lơ đãng thoáng

nhìn bạch ngọc phù dung lúc nãy đã thuận tay đặt lên bàn. Đây là một đôi
tịnh đế liên, hai đóa hoa phù dung lớn bé kề sát vào nhau, phảng phất hận
không thể cùng nhau hòa thành một thể.

Trong óc hắn vô thức bật ra một câu: Tịnh đế phù dung bản tự song*.

*(hai đóa sen sinh đôi, ý nói phù dung giống như uyên ương đều có đôi

có cặp, tượng trưng cho phu thê hoặc hai người yêu nhau vĩnh viễn không
xa rời)

“Sinh đôi mà thôi.” Phùng Cổ Đạo thấp giọng, cầm lấy phù dung, tiện

tay ném vào trong chăn, đi ra ngoài.

.

Mấy ngày không tới, Hộ bộ tất cả đều như cũ.

Phùng Cổ Đạo đi loanh quanh trong Hộ bộ hai vòng, mới xác nhận

không có mình thì Hộ bộ cũng không có bất luận điều gì khác biệt.

Chủ sự trực ban hôm nay là văn hào.

Người mà Phùng Cổ Đạo không thích nói chuyện nhất chính là hắn, hai

bên gặp nhau không thèm chào hỏi, chỉ xem như đối phương không tồn tại.
Cho nên hắn ngồi một chút, liền buồn chán quay về hầu phủ.

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.