BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 470

sợ dù không có hổ phù, cũng sẽ có người dưới một tiếng hô hào của y, xúc
động đồng ý.

Chọc vào Ma giáo, vỗ tay đường ai nấy đi, có thể sẽ có người tạo phản.

Nhưng chọc vào Tiết Linh Bích, là chắc chắn sẽ có người tạo phản.

Hoàng thượng sẽ chọn bên nào đã rất rõ ràng rồi.

Lòng bàn tay Phùng Cổ Đạo ứa ra đầy mồ hôi.

Hắn lấy lại tinh thần, mạch suy nghĩ rất nhanh chuyển tới một phương

hướng khác ——

Tiết Linh Bích không phải loại người liều lĩnh như thế này. Thái độ ngày

hôm nay của y có chút kỳ quặc, giống như quay lại thời điểm vừa đến hầu
phủ, đây đó dò xét nhau một hồi…

Dò xét?

Cánh tay vắt áo khoác của Phùng Cổ Đạo khẽ cương cứng.

Dưới lầu lại truyền đến một trận tiếng bước chân, nhẹ hơn chưởng quỹ

rất nhiều, hẳn là một cao thủ nhất lưu.

Phùng Cổ Đạo thở phào nhẹ nhõm, giả vờ hiếu kỳ mà quay đầu lại.

Người lên chính là Đoan Mộc Hồi Xuân, so với lần gặp trước, giữa trán

hắn thiếu phần nhàn nhã phiêu dật, thêm phần trầm ngưng ổn trọng. Có thể
thấy trong ba tháng này, hắn đã trải qua sự tôi luyện chân chính.

“Hầu gia. Phùng tước gia.” Đoan Mộc Hồi Xuân hành lễ rất đúng mực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.