BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 53

Nói tới nói lui, cái bình trong tay cũng không có nửa phần muốn thu hồi.

Phùng Cổ Đạo thở dài, tiếp nhận cái bình, không nói hai lời mở nắp ngửa

đầu uống cạn.

“Mùi vị thế nào?” Tuyết Y Hầu hỏi.

Phùng Cổ Đạo suy nghĩ một chút rồi đáp, “Thanh sảng ngon miệng.”

“Xem ra sương sớm ở nơi này mùi vị không tồi, một hồi ngươi đi thu

thập một ít để pha trà.”

Phùng Cổ Đạo xiết cái bình, “Cho nên đây không phải là chẫm tửu?”

Tuyết Y Hầu liếc mắt nhìn hắn, “Ngươi nghĩ bản hầu có thói quen tùy

thân mang theo chẫm tửu sao?”

“Cho nên Hầu gia vừa rồi là đang thử ta?” Mệt cho y còn có thể bình tĩnh

tự nhiên mà nói ra cái câu ‘Ngươi nghĩ nhiều quá’ nữa.

“Ta không có thử ngươi.” Tuyết Y Hầu phủ nhận.

Phùng Cổ Đạo nghĩ y dám làm không dám nhận, trên mặt lộ chút xem

thường.

Tuyết Y Hầu nói, “Ta là đùa giỡn ngươi.”

Phùng Cổ Đạo: “…”

.

Sương sớm dần dần tan đi.

Phùng Cổ Đạo thu thập xong giọt sương đang định quay về xe ngựa, đột

nhiên, phía sau có một đạo bạch quang cực mãnh liệt phóng tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.