BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 548

Trọng Kiền biết hắn là Ma giáo Minh Tôn, lúc trước lại thấy hình dạng

ngạo mạn của hắn, cho rằng hắn tất nhiên là kẻ tự phụ, không coi ai ra gì,
vậy mà lại hòa ái dễ gần thế kia, nhất thời có chút luống cuống, “Minh Tôn
khách khí. Chưởng môn lo Minh Tôn thương thế chưa lành, hành động bất
tiện, cho nên đặc biệt bảo ta tới… hầu hạ Minh Tôn.” Bởi chưởng môn
Thiên Sơn đối với Ma giáo Minh Tôn này có chút kiêng kỵ, không dám
phái người thường tới hầu hạ, đành phải dùng tới hắn.

Phùng Cổ Đạo cười nói, “Ngủ một giấc tinh thần rất tốt, đừng nói đến

việc rửa mặt nhỏ nhặt này, dù bảo ta vượt nóc băng tường đi làm đầu trộm
đuôi cướp cũng dư sức.”

Trọng Kiền nghe hắn nói vậy, cũng không tiện kiên trì, nhân tiện nói,

“Đã vậy, Minh Tôn tự nhiên. Ta ở ngay ngoài cửa, nếu có chuyện gì, kêu to
một tiếng là được.” Trên thực tế, chuyện hầu hạ người khác như vậy hắn
chưa từng làm, cũng ước gì không làm.

“Hảo. Ngươi tên gì?”

“Đệ tử Trọng Kiền.”

Phùng Cổ Đạo nói, “Hôm qua ta bị thương nặng hôn mê, không biết làm

thế nào trở lại được?”

Trọng Kiền được hỏi một câu thì trả lời một câu, “Là Hầu gia cõng Minh

Tôn trở về.”

“Vậy Hầu gia đâu?”

“Sáng sớm hôm nay Hầu gia đã mang theo người của hầu phủ hạ sơn

rồi.”

Tim Phùng Cổ Đạo đập loạn một hồi mới nói, “Ngươi có biết vì sao hắn

đi gấp như vậy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.