BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 637

Người nọ nói, “Kỷ Vô Địch và Ma giáo ngày nay thành cá mè một lứa,

sau này muốn động tới bọn chúng e là càng khó.”

Nghiêm Thần nghĩ lại, cũng thấy nhụt chí. Lần này đại khái là lần bạch

đạo đồng tâm hiệp lực nhất sau khi Lam Diễm minh bị diệt, tuy rằng biểu
hiện của Võ Đang Thiếu lâm không quá tích cực, nhưng những môn phái
khác cũng coi như đồng lòng, cơ hội tốt đến không thể nào tốt hơn. Bỏ qua
lần này, về sau còn muốn liên hợp đối phó Ma giáo và Huy Hoàng môn là
khó càng thêm khó.

Hắn lại nhớ đến, ánh mắt lạnh lùng của những môn phái bạch đạo bị tổn

hại, dạ dày khó chịu như nuốt mấy trăm con ruồi, không khỏi oán giận nói,
“Nếu không phải tại ngươi sống chết kéo ta hạ sơn, ta cũng sẽ không rơi
vào tình cảnh chật vật như ngày hôm nay đâu.”

Người nọ khó chịu, “Ta không phải đều suy xét cho ngươi sao. Sau khi

Trình Trừng Thành từ hôn, quan hệ với Tạ Nhất Định đã không còn vững
chắc như xưa, chức chưởng môn Thanh Thành cũng không còn chắc chắn
là của hắn nữa, chính là thời cơ tốt nhất để ngươi thừa dịp mà vào. Tính tới
tính lui, Trình Trừng Thành tư lịch không bằng ngươi, bối phận không bằng
ngươi, võ công không bằng ngươi, nhân khí ở Thanh Thành cũng không
bằng ngươi, duy nhất hơn ngươi chính là công lao lúc trước liên hợp các
phái của bạch đạo diệt Lam Diễm minh. Chỉ cần lần này ngươi có thể dẫn
dắt bạch đạo bức Ma giáo rời khỏi Trung Nguyên, phần công lao không
quan trọng của Trình Trừng Thành cũng không đủ so sánh. Ta tâm tâm
niệm niệm như vậy không phải đều vì ngươi sao?”

Nghiêm Thần nghe hắn nói thế, cũng cảm thấy lúc nãy mình hơi nặng

lời, không khỏi nhẹ giọng, “Đáng tiếc ngươi không ở đó, nếu không ta cũng
chẳng đến mức tứ cố vô thân, bị Kỷ Vô Địch và Phùng Cổ Đạo nắm mũi
dắt đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.