BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 663

Phùng Cổ Đạo mấp máy môi đi vào phòng, tiện chân đạp đóng cửa lại,

đặt thức ăn lên bàn.

Tiết Linh Bích liếc mắt thấy hai đôi đũa tròn kề bên nhau đặt trên chén,

khóe miệng vô thức cong lên nụ cười thật khẽ, “Cởi quần áo ra.”

Phùng Cổ Đạo cố ý nắm đai lưng, lời nói lộ ra kinh hoàng, “Hầu gia, ta

là con nhà lành.”

“Biết ta là Hầu gia thì tốt rồi.” Con mắt của Tiết Linh Bích liếc lên đai

lưng của hắn, “Cởi.”

Phùng Cổ Đạo thở dài, chậm rì chậm rì cởi đai lưng, để lộ vết thương

bên hông.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Tiết Linh Bích, trên băng vải thấm ra

vết máu.

Đôi mày của y nhẹ nhàng nhíu lại, ngồi xổm xuống trước mặt Phùng Cổ

Đạo, nhẹ tay cởi băng vải ra, thoa thuốc lên lần nữa.

Vết thương ở thắt lưng, khi Tiết Linh Bích thay thuốc, gương mặt hướng

về phía vùng ngực của Phùng Cổ Đạo, hai điểm phấn hồng thường thường
thấp thoáng trước mắt y, khiến khí tức của y dần dần bất ổn.

Y không phải chưa từng xem thân thể của Phùng Cổ Đạo, chỉ là lần xem

đầu tiên Phùng Cổ Đạo hôn mê bất tỉnh, sống chết chưa rõ. Lần thứ hai tuy
Phùng Cổ Đạo không hôn mê, nhưng xung quanh lại có rất nhiều người.
Công khai xem dưới tình huống hai người đơn độc thanh tỉnh ở bên nhau,
vẫn là lần đầu.

Nghĩ nghĩ, trong óc không khỏi hiện lên ý niệm đáng khinh*.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.