BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 703

Mi đầu của Vệ Dạng run lên, cười nói, “Hầu gia ngươi không biết đó

thôi. Bức tranh này là sau khi Cao Minh Minh đại thọ sáu mươi, hứng thú
đi chơi, một mình đi lên đỉnh Thái Sơn, rồi tình cờ gặp phải mưa xuân bèn
vẽ lại.”

Tiết Linh Bích nói, “Cao Minh Minh năm mươi chín tuổi bắt đầu ngồi xe

đẩy.”

Nụ cười của Vệ Dạng cứng đờ.

Phùng Cổ Đạo hòa giải nói, “Kỳ thực hắn mất chưa bao lâu, thân thể còn

chưa quá cứng. Nếu như thực sự có nhã hứng vẽ lại mưa Thái Sơn, ngón
tay hẳn là còn có thể cử động.”

Vệ Dạng cả người triệt để cứng đờ.

Tiết Linh Bích đảo mắt nhìn về phía bức mặc bảo của Doãn Tiên Tiên,

“Bức này cũng là giả.”

Vệ Dạng kích động nói, “Sao thế được? Đây là ta tốn năm trăm lượng

bạc mua lại. Người nọ nói hắn là hậu nhân của Doãn Tiên Tiên, bức này
chính là báu vật gia truyền.”

Tiết Linh Bích nói, “Xem chữ viết, người này đại khái chỉ khoảng hai

mươi tuổi, diện mạo không đẹp, nói năng hành sự đều sợ đầu sợ đuôi, dáng
vẻ cứ như không nâng đầu dậy nổi.”

Vệ Dạng ngơ ngác nhìn nửa ngày, “Làm sao ngươi biết?”

“Chữ cũng như người.”

Vệ Dạng đột nhiên vọt tới bên bàn, giơ tay chỉ lên tất cả trên bàn, “Vậy ở

đây rốt cuộc cái nào là thật?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.