BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 745

trông có vẻ không như những nữ tử thanh lâu khác, thì ra là môn hạ của
Lăng Dương vương.

Nhạc Lăng hỏi, “Minh Tôn còn nhớ rõ?”

Phùng Cổ Đạo mỉm cười nói, “Thủ hạ của Lăng Dương vương đúng là

mỹ nữ như mây.”

Nhạc Lăng nói, “Các nàng đều là tự nguyện.”

Phùng Cổ Đạo nói, “Ta có nói vương gia bức lương vi xướng* không?

Ngươi khẩn trương cái gì?”

*(bức lương vi xướng: ép buộc con gái nhà lành hành nghề xx)

Nhạc Lăng vừa định phản bác, chợt nghe Lăng Dương vương không nhịn

được mà ngắt lời, “Được rồi. Nếu không phải vì bản mặt quả phụ nóng
lòng thương con của hắn, bản vương mới lười phái người tới kinh thành
đó.”

Tiết Linh Bích trầm mặc, nhưng băng sương trong mắt dần dần hòa tan.

Phùng Cổ Đạo bên cạnh nhìn thấy, nhịn không được định vươn tay dỗ

dành y. Nhưng tay hắn vừa giơ lên, con mắt của lão nguyên soái liền sắc
bén phóng qua. Vì vậy, bàn tay vốn định giơ lên nửa đường lại thả xuống,
đặt trên trà kỷ phát ra một tiếng ‘Cạch’ khe khẽ.

Nhạc Lăng vừa mới bị hắn châm chọc, nghe tiếng lập tức nói, “Minh Tôn

có chuyện cứ nói đừng ngại, hà tất mượn trà kỷ trút giận?”

Phùng Cổ Đạo nói, “Ta chỉ là lo nghĩ.”

“Lo nghĩ?” Nhạc Lăng hỏi, “Chẳng lẽ Minh Tôn đang lo nghĩ về tương

lai của mình với Hầu gia sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.