BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 790

Vệ Dạng đang định tìm cơ hội nhắc chuyện này, nghe vậy vội nói, “Đúng

thế, còn thỉnh Mẫn huynh dẫn đường.”

Chủ nhân tất nhiên là cam tâm tình nguyện.

.

Bức họa treo trong căn phòng nhỏ bên hoa viên.

Trong phòng không có bàn, ba mặt không cửa sổ, tất cả đều là tường, hai

mặt treo đầy thư họa, chỉ còn một mặt cuối cùng để trống, tản mát ra mê
hoặc vô hình.

Vệ Dạng đi thẳng tới trước hai bức Cúc hoa đồ, giới thiệu, “Bức bên trái

là ta năm ngoái sở tác, bức bên phải này là ta năm kia sở tác.” Hắn dừng
một chút, cẩn cẩn dực dực mà hỏi thăm, “Thế nào?”

Phùng Cổ Đạo nhìn tranh trước mắt, lại quay đầu ngắm hai bức Cúc hoa

đồ khác cùng đặt song song, mỉm cười nói, “Trông rất sống động, hợp nhau
càng làm đẹp cho nhau.”

Vệ Dạng lại nhìn về phía Tiết Linh Bích.

Phùng Cổ Đạo nói vẫn tương đối hàm súc, chỉ có y là nhất châm kiến

huyết nhất.

Tiết Linh Bích thản nhiên nói, “Không tính bôi nhọ hoa được vẽ.”

Vệ Dạng lúc này mới yên lòng.

Chủ nhân ở một bên nghe được như lọt vào sương mù, “Vệ Dạng công tử

ca họa song tuyệt, thế nhân đều biết. Tranh hắn vẽ đương nhiên là thượng
thượng phẩm.”

Phùng Cổ Đạo hỏi, “Ngươi nghe hắn hát chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.