BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 871

“Hầu gia.” Phùng Cổ Đạo cười khổ ngồi dậy.

Mặc dù trong lòng từ lâu đã định rõ người âu yếm kiếp này, nhưng định

rõ là một chuyện, muốn cam tâm tình nguyện mà phủ phục dưới thân một
người nam nhân lại là chuyện khác. Hắn tự biết mình không có lòng dạ
rộng rãi như Kỷ Vô Địch, có thể nhìn thấu mọi loại ràng buộc, hiểu rõ các
loại gông cùm xiềng xích nội tâm trên thế gian này. Tại vấn đề ai thượng ai
hạ, hắn cũng có kiêu ngạo thuộc về nam nhân.

“Chúng ta đã thành thân, lẽ nào ngươi muốn để chúng ta cứ vì vấn đề này

mà mỗi người mỗi phòng?” Tiết Linh Bích trợn mắt nhìn.

Phùng Cổ Đạo rất đau đầu.

Muốn giải quyết vấn đề này tất phải có một người nhượng bộ, nhưng sự

nhượng bộ này vô luận là ai cũng là ngàn khó vạn khó.

“Hay là…” Thanh âm của Tiết Linh Bích đột nhiên âm trầm, “Tất cả

trước đây đều là kế tạm thích ứng không thể không làm của ngươi? Ngươi
từ đầu tới cuối cũng không hề muốn thành thân với ta?”

“Hầu gia nói quá lời.” Phùng Cổ Đạo thở dài.

“Bản hầu nói quá lời?” Trong mắt Tiết Linh Bích dâng lên nỗi bất an

càng dày đặc hơn, “Thường nói thánh ý khó dò, gần vua như gần cọp.
Nhưng bản hầu khi ở bên hoàng thượng cũng chưa từng lo nghĩ bất an như
vậy. Bởi vì mặc dù hoàng thượng hiểu sai về ta, hay ta hiểu sai về hoàng
thượng, đều sẽ không làm cho lòng ta hồn ta bị tổn thương. Duy độc ngươi,
Phùng Cổ Đạo, bản hầu không hy vọng ngươi có một chút hiểu nhầm, càng
không hy vọng ngươi lại có một chút lừa dối nào!”

Phùng Cổ Đạo trầm mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.