BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 891

“Ăn ngon không?” Phùng Cổ Đạo hỏi.

Tiết Minh Giác buông kẹo hồ lô đã cắn một nửa, hai tay khẩn trương đặt

bên sườn, sau đó gật đầu.

Tiết Linh Bích nhíu mày nói, “Nó có phải bị câm hay không?” Từ lúc

vào cửa đến giờ không hề nói lấy một câu.

Phùng Cổ Đạo nói, “Ngươi thọt lét nó một cái.”

Tiết Linh Bích: “…”

Phùng Cổ Đạo nói với Tiết Minh Giác, “Con biết làm con thừa tự là có ý

gì không?”

Tiết Minh Giác cúi đầu suy nghĩ một chút, dùng thanh âm cực nhỏ đáp,

“Nhận người khác làm phụ thân.”

Tiết Linh Bích nói, “Không phải người khác, là bản hầu.”

Tiết Minh Giác không dám lên tiếng nữa.

Phùng Cổ Đạo chỉ vào Tiết Linh Bích nói, “Từ nay về sau, hắn chính là

phụ thân con.”

Tiết Linh Bích hơi kinh ngạc. Hắn nói như vậy, cũng tức là ở trong lòng

đã nhận định đứa con này.

Tiết Minh Giác không dám phản bác.

“Còn ta…” Phùng Cổ Đạo chống má trầm ngâm một hồi, nói, “Con cứ

gọi cha đi.”

“Cha?” Tiết Minh Giác mờ mịt nhìn hắn. Dường như không hiểu phụ

thân và cha khác nhau ở chỗ nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.