BẠI NHỨ TÀNG KIM NGỌC - Trang 95

duyên hay nghiệt còn chưa biết.”

Phùng Cổ Đạo vội nói, “Nghiệt duyên cũng là duyên a.”

Bàn tay Tiết Linh Bích hướng mặt đất hấp một cái, ba hòn đá lập tức rơi

vào trong tay.

Một đàn chim như vội đi đầu thai bay qua đỉnh đầu bọn họ.

Tiết Linh Bích đầu cũng không ngẩng, đá như tên bắn, chim gào thét rơi

xuống.

Phùng Cổ Đạo không vội đi nhặt, mà là do dự nói, “Tứ với tử hài âm,

chữ số này hình như không quá cát lợi. Lục không tồi, lục lục đại thuận
đó.” Hắn nói, lại từ trên mặt đất nhặt lên hai hòn đá đưa cho y.

“Sao ngươi không đếm trước đã?” Tiết Linh Bích không nhận.

Phùng Cổ Đạo sửng sốt một lúc, cúi đầu nhặt chim lên, tổng cộng sáu

con, “Một hòn đá ném hai con chim, Tiết huynh quả nhiên võ công cái thế,
có thể xưng là đả điểu anh hùng!”

Tiết Linh Bích nhắm mắt lại, cố nén cơn giận đang trào dâng trong lòng,

lạnh lùng nói, “Nếu lục lục đại thuận, ném con lúc nãy đi.”

“Ai, cái này gọi là ngũ hầu thất quý, với thân phận như Hầu gia đây, thất

là tốt nhất đó.” Phùng Cổ Đạo ôm mấy con chim vào lòng không buông
tay.

“Loạn thất bát tao, thất thượng bát hạ, hoành thất thụ bát, thất nữu bát

oai, thất xuyên bát động… Rất cát lợi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.