BÀI THƠ KINH DỊ - Trang 36

Rồi giọng chàng trai dịu hẳn đi:
_ Theo tôi nhận xét thằng cháu Ngây của bà e rằng đã bị tai nạn gì ghê gớm
lắm không chừng. Bà theo tôi lại đằng này một lát đi.
Bà già khổ sở khóc òa lên:
_ Đi với ông thanh tra, không ai ở nhà, lỡ người ta đem cháu nó về đây thì
biết làm sao?

Trọng Viễn làm việc đã lâu. Chàng cũng đã quen dự kiến dự kiến nhiều
hoàn cảnh rất thương tâm. Nhưng trường hợp này, anh cảm thấy trong lòng
buồn bã vô cùng. Buồn bã vì không biết quyết định như thế nào. Một đằng
bà không muốn che giấu mãi bà cụ khốn khổ này, đằng khác, biết nói sao,
biết báo tin cho bà bằng cách nào việc thằng cháu nội yêu quý của bà đã…

Mãi sau, Trọng Viễn mới gắng gượng nói xuôi theo một câu:
_ Tôi cho rằng họ sẽ không đem được thằng nhỏ về đây đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.