BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 1016

ngừng lại, toàn bộ cơ thể to lớn lúc nhúc hướng tới con thuyền, tư thế chậm
chạp mà nhàn nhã, giống như chiếc thuyền này đã ở trong lòng bàn tay nó.

Xoáy nước dần dần thu nhỏ, chiếc thuyền từ lúc đầu phải đâm xuyên

qua bức tường nước thì giờ đã thành nhẹ nhàng trôi trên mặt nước, đồng
thời, theo hồ nước khôi phục lại sự phẳng lặng mà thuyền không ngừng
dâng cao, hầu như sắp trồi lên khỏi mặt nước.

Bạch tuộc chìa tám cái xúc tu ra phía sau, làm cho cơ thể căng ra rồi

thu lại, giống như một chiếc dù đen liên tục đóng mở, dần dần tiến gần tới
mục tiêu.

Phải làm sao đây?

Cũng không thể trở thành món ngon của nó chứ?

An Dạ vẫn chưa muốn chết!

Chờ thuyền trồi lên khỏi mặt nước, cuối cùng Tiểu Di có thể gỡ ống

thở xuống và nói chuyện, cô nói: "Thứ này nếu như không chết thì sẽ đi
theo chúng ta mãi, những thứ trên biển có thể ghi thù, chỉ cần nhìn thấy, nó
sẽ một mực đi theo, đuổi cũng không đi."

An Dạ hỏi: "Vậy phải làm gì đây?"

Bạch Nam dùng ngón cái lau vết máu ở khóe miệng, nhíu mày xuýt

xoa một tiếng, nói: "Phải làm gì? Thì tìm cách giết nó thôi."

An Dạ: "Tiểu Di, không phải cô có khả năng tiên đoán hay sao, cô giết

nó đi!"

Tiểu Di nói: "Tôi chỉ có thể dự đoán những thứ không có sinh mạng,

ví dụ như gió, như một vài vật nho nhỏ nhưng lần này là quái vật biển biết
cử động, nó đang sống, nên tôi bất lực."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.