BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 436

Khi cô quay đầu nhìn lại thì cánh cửa kia vẫn luôn bị khóa chặt, không

có bất cứ động tĩnh nào.

Tất cả những gì vừa mới xảy ra đều là cái bẫy của bóng đè, nó muốn

dụ cô đi vào!

An Dạ thở hồng hộc chạy xuống dưới lầu, bỗng nhiên, cô va phải cái

gì đó.

Tuy chóp mũi bị đụng đến đau điếng nhưng xúc cảm ấm áp kia là thân

thể của Bạch Hành.

"Em sao vậy?" Bạch Hành đỡ lấy bả vai cô, ngữ điệu vội vàng.

"Tôi..." An Dạ thở không ra hơi, hớp lấy từng ngụm từng ngụm không

khí, tựa như cá mắc cạn, nói: "Tôi thấy bóng đè."

"Vừa rồi em ở đâu?"

"Quả nhiên đó không phải là anh!"

An Dạ theo bản năng nắm chặt lấy ngực áo của Bạch Hành giống như

một đứa bé, hai tay cô nắm áo anh một cách gắt gao, làm chiếc áo nhăn
nhúm đến thê thảm nhưng cô cũng chẳng để ý được nhiều như vậy, bây giờ
cô chỉ muốn nắm lấy cảm giác an toàn mà anh mang tới.

Bạch Hành đặt tay lên đầu An Dạ, cầm lòng không đặng mà xoa xoa,

nhẹ giọng an ủi: "Đừng sợ!"

Một câu nói muôn thuở của anh, lần này lại mang theo sự ôn nhu khác

biệt.

Làm cô nghĩ rằng đối với ai anh cũng ôn nhu như vậy hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.