BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 438

Vào lúc này, Bạch Hành đã ngay lập tức đuổi theo, anh móc khẩu súng

ra từ phía sau, lên đạn, thủ sẵn cò súng, điều chỉnh vị trí, động tác lưu loát
liền mạch.

Thế nhưng anh lại không thể nổ súng bởi vì cái bóng kia không đi theo

đường thẳng mà nó cố ý đong đưa qua lại, làm ảnh hưởng đến phán đoán
của anh.

An Dạ quả thật như muốn điên rồi, cô dồn lực vào eo, cong người lên,

với tay cố gắng gỡ cái thứ như dây mây đang bám trên đùi cô thật chặt ra.

Đau quá!

"Xúc tua" kia giống như đã ghim sâu vào trong da thịt của An Dạ, làm

cho cô đau đến mức da đầu tê dại, tiếng rên rỉ tràn ra đầy thống khổ.

"Nổ súng đi!" An Dạ chịu hết nổi, cô cứ như vậy ra lệnh cho Bạch

Hành.

"Tôi không thể..." Bạch Hành không có cách nào, anh mím chặt môi,

hai đầu mày nhăn tít lại, dường như đang nghĩ tới gì đó, trong ánh mắt anh
toát ra sự mê mang và thần sắc sợ hãi.

Hết thảy một màn này đều bị An Dạ thu vào trong mắt.

Anh ấy đang sợ điều gì... sợ chính mình bắn nhầm chăng?

"Nổ súng!" An Dạ la lớn, " Đây chỉ là mộng, cho dù bắn không trúng

nó mà trúng phải tôi cũng không sao! Tôi sẽ tỉnh lại!"

"Tôi..." Bạch Hành giơ họng súng lên, nhắm ngay vị trí cẳng chân của

An Dạ.

"Nổ súng!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.