BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 439

"Pằng!!" Viên đạn bắn vào khoảng không ngay trước chân An Dạ, cả

người cô bị ngã trên mặt đất, còn bóng đen kia thì đã hóa thành một vũng
máu.

Bạch Hành chạy tới dò hỏi: "Em không sao chứ?"

"Tôi ổn, không sao."

Trong khoảnh khắc đó, An Dạ nhớ tới ánh mắt khi nãy của anh: loại

ánh mắt khốn khổ và bất lực, không hiểu sao khi trông thấy ánh mắt đó làm
cho cô đau lòng không thôi.

Cô liền lên tiếng an ủi anh: "Anh bắn chính xác lắm, tôi không có bị

thương, anh đã cứu tôi rồi đấy!"

Bạch Hành cứ thế mà ngơ ngẩn nhìn cô, bỗng nhiên anh thoải mái bật

cười.

Mà mối nguy hiểm vẫn chưa chân chính được giải trừ, vũng máu kia

đã ngay lập tức xôn xao, chậm rãi đứng lên, biến thành hai cái bóng đen,
nếu không nhìn kỹ thì trông nó giống như bóng dáng của hai người họ.

Bóng của bọn họ?!

An Dạ cảm thấy.... cái bóng đè này giống như bóng người trong thế

giới thực vậy.

Giống như bóng dáng của một người đang nằm mộng thì sẽ biến thành

cái dạng này.

Chẳng lẽ không phải sao?

Cho dù ở đâu, người và bóng đều dính chặt lấy nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.