BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 487

"Lạch cạch lạch cạch."

"Đing!"

Thanh âm này nghe quen lắm, dường như cách nhau một thế hệ, khiến

cô trong lúc lơ đãng cảm giác được một sự quen thuộc, cô lúc nhỏ thật sự
đã từng làm chuyện này, ở ngay tại đây.

An Dạ nhặt quả trứng nhựa lên, mở nó ra, bên trong là một con búp bê

nhỏ bằng nhựa, là cùng một bộ với những cái trong hộp sắt ở nhà. Mà bên
dưới lại rớt ra rất nhiều vé số nhỏ, có thể gom góp để đổi lấy quà tặng.

Chính là nơi này!

An Dạ tin tưởng một cách mạnh mẽ.

"Bạch Hành?"

"Bạch Hành?" An Dạ xoay người gọi anh.

"Ơi!" Sau một lúc lâu anh mới phục hồi lại tinh thần, nhìn An Dạ bằng

một ánh mắt thật mềm mại dịu dàng.

"Anh sao vậy?" An Dạ nhẹ giọng hỏi, "Không khỏe ở đâu hả?"

Cô cứ cảm thấy Bạch Hành hôm nay hơi là lạ. Một bên cảnh giác cái

gì đó như gặp phải đại địch, một bên đối với cô quan tâm săn sóc, mang
theo sự mẫn cảm cẩn thận khó hiểu.

"Chỉ là có hơi say xe chút." Bạch Hành nói.

An Dạ nghĩ nghĩ, quả thật hôm nay cùng Bạch Hành ngồi xe buýt gần

ba tiếng. Cô không nghĩ tới người biết lái xe lại bị say xe buýt, ngẫm lại
liền thấy rất buồn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.