BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 944

An Dạ vừa bước về phía trước hai bước bỗng nhiên bị vướng một túi

bưu kiện làm cho té lộn nhào.

Cô cầm bưu kiện thật dày bằng giấy màu vàng kia lên, tháo sợi chỉ ra,

lấy từ bên trong một tấm ảnh, là ảnh copy lên giấy viết thư, người trong ảnh
chỉ là một cái bóng mơ hồ ngược sáng, gương mặt mờ ảo nhưng từ hình
dáng có thể nhận ra đây là một người phụ nữ.

Dưới tấm ảnh có một hàng chữ - không nên tin tưởng người này, lấy

chìa khoá trên người cô ta rồi thủ tiêu đi.

An Dạ nhét tấm ảnh lại trong bưu kiện, cô vào trong toa xe quan sát

khắp nơi, trong này không khác gì so với những toa xe bình thường, hai
hàng ghế ngồi theo thứ tự, phía trước là cánh cửa đi qua toa thứ tư đã bị
khoá lại, có một lỗ khoá có thể mở ra.

Đây chính là tác dụng của cái chìa khoá nhắc đến trong tấm ảnh?

Không có chìa thì ai cũng không thể đi về phía trước.

Nhưng cô thật sự phải giết người sao?

Không.... không, có thể những người này đều không phải con người,

bước lên tàu chỉ có ba người An Dạ, mấy thứ đó hẳn là một vài chướng
ngại vật hoá thành hình người, tựa như người bán vé kia vậy. Bọn chúng có
thể là khói, là sương mù, tóm lại cô không nên có bất cứ gánh nặng tâm lý
nào.

An Dạ tự bơm tinh thần cho mình, thực tế thì cô không thể xuống tay

được. Theo như lời người bán vé, cô vốn đã không thích hợp với chuyến
tàu này.

Trong toa xe có tổng cộng bốn người, một người phụ nữ giống bên

trong tấm ảnh, một đứa bé, một người đàn ông mặc đồ tù có vết sẹo trên
mặt và An Dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.