BAN BIÊN TẬP ĐÊM KHUYA - Trang 953

"Mau thả tôi ra!" An Dạ vung tay thành nắm đấm ra sức đánh vào

vách toa xe, mặc dù ngón tay bị cọ xát mất đi một lớp da cô cũng không
quan tâm, thậm chí nỗi đau này còn khiến cô cảm thấy vui mừng hơn.

Nếu đau, có nghĩa vẫn còn sống.

Nhưng dù cô có đánh mạnh đến đâu cũng đều vô dụng, ở đây không

có người, Bạch Hành cũng không thể đến cứu cô.

Có người nào có thể.... đến cứu cô không?

An Dạ đi vòng quanh toa xe, từng vòng từng vòng mà đi mãi.

Đến vòng thứ mười, cô bất ngờ phát hiện một chi tiết khác biệt nho

nhỏ.

Trước đó, cô đã đo được chiều dài căn phòng là mười ba bước chân và

chiều rộng là tám bước. Nhưng hiện tại, chiều dài đã thay đổi thành mười
một bước và chiều rộng là bảy bước chân.

Căn phòng này đang dần thu nhỏ lại, từ cái hộp to biến thành hộp nhỏ,

có khả năng khiến cho An Dạ bị ép thành một đống thịt vụn.

Nói tóm lại, cô chết là cái chắc.

An Dạ đã bỏ cuộc, cô đổ mồ hôi đầm đìa, mồ hôi dính dấp thấm ướt

mái tóc, dán sát lên mặt cô.

An Dạ cảm nhận được căn phòng đang từ từ bị thu nhỏ lại.

Thậm chí cô cũng cảm nhận được dưỡng khí đang càng lúc càng ít.

Cô há miệng giống như một con cá sắp chết đang cố gắng hút lấy

dưỡng khí còn sót lại trong không khí. Nhưng tất cả đều không có tác dụng,
đã định sẵn là một con đường chết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.