BAN CÔNG LÊN TRỜI - Trang 115

Tôi đấm tay xuống bàn – mặt bàn và bốn chân bàn kêu răng rắc. Tôi cố

nhớ lại số điện thoại của nàng, tôi nóng vội đến nỗi nhầm số lung tung. Tôi
tìm thấy số điện thoại này trong sổ tay, nhưng lại quên mã vùng Ba Lan.
Rốt cuộc tôi gọi được. Sau tín hiệu đầu tiên tôi đã định đặt ống nghe xuống,
sau tín hiệu thứ ba cánh cổng đất nước tôi bất thình lình mở ra và tôi nhìn
thấy Warszawa đang ngon giấc trong màn đêm, tôi ngửi thấy mùi xúp khoai
tây và mùi hoa tử đinh hương nở vào tháng năm. Giọng ngái ngủ là giọng
một người đàn ông xa lạ. Tôi quẳng ống nghe. Tôi ngồi xuống ghế xa lông,
lấy hai tay ôm mặt. Sau đó tôi đi ra chỗ cửa mở. Chiếc chìa khóa vẫn cắm
trong ổ khóa, vừa mỉa mai và vừa ai oán.

Ngần ấy năm đã trôi qua, tôi chẳng biết, liệu tôi có tìm lại được ngôi nhà

và con phố hồi đó tôi đã ở, còn chiếc chìa khóa này vẫn cắm chặt như một
chiếc đinh trong cánh cửa trí nhớ của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.