BAN CÔNG LÊN TRỜI - Trang 175

với chính mình. Bà già ngồi cùng khoang tàu với tôi hoảng hồn, bỏ chuồn
sang khoang khác.

Chạy qua phố xá vắng tanh, dưới mưa rơi, xe taxi đưa tôi đến khách sạn

“Dưới Bông Hồng”. Nhân viên thường trực nhìn tôi với vẻ thăm dò. Gã
xem danh sách khách trọ. Nàng ở phòng số 45.

Gã chần chừ bảo rằng, theo gã không nên gọi chuông vào giờ muộn như

thế này. Tôi chẳng biết, có gì ở trong hai mắt tôi, thế nhưng khi tôi nhìn gã
thì ngay lập tức gã nhấc ống nghe lên.

Giọng nàng mơ mơ màng màng, ngái ngủ, không hề sợ sệt - phải chăng

nàng chỉ có một mình?

- Em nằm mơ thấy anh... anh đang ở Krawkow... trong khách sạn...?...

anh lên ngay với em đi...!

Tại cửa phòng, nàng lao vào ôm chầm lấy cổ tôi. Tôi cảm nhận, chiếc cà

vạt đang chui ra khỏi túi tôi, bò xuống dưới đất. Nàng trần truồng, nàng
luôn luôn ngủ truồng, nàng ấm áp, thơm mùi thuốc lá và mùi chiêm bao -
sao lại thuốc lá nhỉ? - nàng có hút thuốc đâu nào - tuy nhiên, ý nghĩ này
dừng lại giữa đường, và chấm dứt trong cái hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.