BAN CÔNG LÊN TRỜI - Trang 181

xúc động. Hai ông bà già đang ngồi bên chiếc bàn tròn, họ ăn tối, vừa ăn
vừa xem ti vi. Gần chỗ ấm trà nóng bốc hơi, một con mèo bự, đen, nằm
cuộn tròn, nom như thể chiếc bánh vừa nướng. Chiếc đồng hồ cổ treo trên
tường, đung đưa quả lắc vàng.

Nàng gõ cửa kính. Người đàn ông quay lưng về phía ti vi, đặt đĩa xuống

bàn, mắt chớp chớp, nhìn ra phía ban công, nói gì đó với vợ, sau đó không
chút do dự ông lão đi ra mở cửa, như thể lão đang chờ người từ trên trời
đáp xuống.

- Anh tặng hoa... - nàng nói thầm vào tai tôi, như thể nàng học thói quen

lịch sự của các chàng trai.

- Đúng rồi, tôi đã đoán trước mà, lại chỉ có chị thôi, - ông già nói, đoạn

mở cửa cho chúng tôi vào nhà.

Nàng cười thân tình, như thể nàng đến thăm bạn vào giờ đã hẹn.

- Cháu chào hai cụ. Cháu muốn được giới thiệu với hai cụ bạn thân của

cháu.

Tôi cảm thấy mình như đang trên sân khấu nhà hát, cô bạn của tôi đang

nhập vai của mình, phải cái, tôi không biết vai của tôi là gì. Ông già đeo
mục kỉnh vào, nhìn tôi với vẻ dò la. Rồi ông nhìn nàng, quở trách, tuy
nhiên lời quở trách của ông lão có vẻ như chỉ là để làm dáng:

- Chị cứ liên tục nhân số bạn thân lên gấp bội...

Tuy vậy ông lão bắt tay tôi rất thân tình, đoạn mời ngồi vào bàn.

- Bà Hela ơi, cô hàng xóm cùng anh bạn mới vừa đến chơi đây này!

- Mong sao anh chàng này cũng dễ thương như anh chàng lần trước, - bà

lão đáp.

Cuộc giới thiệu vẫn đang tiếp tục. Bỗng tôi sực nhớ vai diễn của mình,

tôi tặng hoa bà chủ một cách lịch sự, hôn tay bà, bàn tay thơm mùi bánh
ngọt và mùi trà. Bà lão nhận hoa, mặt tươi rói, rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.